Thiếu phụ trăng hoa mập mờ với anh hàng xóm già, lấy tay dụi dụi mắt của mình. Nhìn cái điệu bộ ngây thơ của Thục làm tôi cũng phải buồn cười. Nhưng Thục dậy thì cũng vệ sinh xong rồi Thục bảo tôi: – Anh đưa em đi học được không, Dâm phụ tên Amami mập mờ với anh bạn hàng xóm công ty thì cũng làm việc muộn mà, em sợ muộn học mất! Tôi đành ậm ừ rồi đưa Thục đi Học nhưng cũng phải tránh làm sao mà không gặp Minh ở đấy. Đưa Thục đi học xong thì tôi cũng đi về nhà tắm một lần nữa rồi thay quần áo và đi làm. Tôi cũng không quên mang một ít quà để tặng một số người trong công ty gọi là quà đi