Thằng anh phá trinh đứa em chưa tròn 18 tuổi, cô phân vân lắm. Cô liếc qua thì thấy lúc cô nói chuyện với thằng Sinh, Thằng anh hãm hiếp em gái cùng mẹ khác cha tụi nó cứ liếc liếc nhìn cái tướng trần truồng của cô hoài. Hoàn cảnh giờ thật sự rất trớ trêu, Phương thấy giờ không còn cách nào khác cũng phải đồng ý với tụi nhỏ thôi chứ biết làm sao bây giờ. Suy đi tính lại cuối cùng thì cô đồng ý với thằng Sinh, cô dặn nó: – Thôi được rồi… lát em biểu hai đứa nó lại học chung luôn đi… Thằng Sinh mặt mày tỏ ra hớn hở, làm như bắt được vàng vậy. Nhưng cô vẫn căn dặn thêm: – Mà nhớ cô dặn