Một câu chuyện loạn luân được xây dựng trên sự việc có thật ở Nhật Bản có tựa đề: Reno Kiyomi đã bị bố chồng hiếp trong chuyến du lịch.
Reno Kiyomi, 27 tuổi, là một người vợ trẻ tận tụy và đảm đang. Cô kết hôn với Haruto, một kỹ sư xây dựng thường xuyên vắng nhà vì công việc. Khi mẹ chồng mất vì bạo bệnh, bố chồng cô – ông Masaki, một người đàn ông trầm lặng ngoài 50 – dọn đến sống chung trong căn nhà nhỏ ở ngoại ô Tokyo.
Ban đầu, Reno cảm thấy gò bó. Không khí trong nhà trở nên nặng nề, và khoảng cách thế hệ khiến cô khó mở lòng với ông Masaki. Tuy nhiên, thời gian trôi qua, sự cô đơn của hai con người trong cùng một mái nhà dần kéo họ lại gần nhau. Những bữa cơm tối vắng Haruto trở nên ấm áp hơn khi có ông Masaki trò chuyện. Cô ngạc nhiên khi nhận ra ông là người sâu sắc, từng trải, và dịu dàng hơn vẻ ngoài lạnh lùng.
Một đêm mưa, khi ánh đèn bếp mờ nhạt hắt lên những vệt nước loang lổ ngoài cửa kính, Reno bật khóc vì áp lực và nỗi cô đơn giấu kín bấy lâu. Ông Masaki nhẹ nhàng an ủi cô, đôi tay ông khẽ chạm vào vai cô như muốn chia sẻ một phần nỗi buồn. Từ sự an ủi đó, một thứ cảm xúc không tên nhen nhóm.
Reno cảm thấy tội lỗi, nhưng cũng không thể phủ nhận sự ấm áp mà ông Masaki mang lại – điều mà Haruto đã đánh mất từ lâu. Cô biết mình đang bước trên lằn ranh mong manh giữa bổn phận và khát khao được yêu thương.
Câu chuyện của Reno không phải để phán xét, mà là lời thì thầm về những góc khuất con người đôi khi lạc bước trong chính căn nhà của mình.