Lão già bất nghĩa lén phịch vợ của người bạn thân, gì. Ánh mắt nó đang nhìn ra cửa sổ xe… Đoạn đường này trong mắt nó thật quen thuộc. Con đường dẫn đến quán ăn nhà chị Ngọc Nga. Đã qua hai tháng nhưng Minh thấy như mới hôm qua. Mọi thứ trên đường đều như đúc trong trí nhớ của nó. Xe nước mía của dì Tư, Gã khốn nạn lén phịch mụ vợ của hàng xóm tủ thuốc lá của bà Sáu, cái máy bơm hơi điện để sát ngoài lề đường còn được xích vào gốc cây kia… Và quán ăn quen thuộc đó lại hiện ra… dù qua một lớp kính lại thấy như gần trong gang tấc. Minh thấy được bóng dáng quen thuộc của chị Ngọc Nga… Chị