Đôi uyên ương cho thằng em họ cùng chơi xếp hình, đứng sững lại khi nhận ra một bóng dáng quen thuộc đang đứng đằng xa chờ nó tiến lại. Đó là bà Minh Ngọc. Bà ấy bỏ cặp kính to đùng xuống, Cặp đôi trai gái cho thằng em họ cùng chơi xếp hình cười rất tươi: – Ngạc nhiên hả? Mọi người xuống nhà máy, còn chúng ta thì đi Singapore. – Singapore ạ? Làm gì bên đấy hả cô? – Nó sửng sốt, bây giờ mới hiểu vì sao cần có hộ chiếu. – Chuyện làm ăn. Cứ đi khắc biết. Nào ta vào làm thủ tục thôi. – Bà ấy cười và khoan thai bước đi trước. Nó đi sau lưng bà Minh Ngọc, tự nhiên thấy nể sợ bà ấy một cách lạ thường.