Chàng editor da màu nện nhau với nữ khách hàng, đó Bích nhớ như in. – “Còn sớm mà mẹ. Mẹ ở lại một lúc nữa được không?” Bích ngồi mép giường bắt đầu mặc chiếc áo coóc xê để ra về. Khánh nhổm dậy ôm lấy bà từ đằng sau thủ thỉ. Cơn sướng đã qua, trở về thực tại Bích thấy xấu hổ và ghê tởm bản thân. Bà không trả lời Khánh, nước mắt bà rưng rưng. – “Con thương mẹ. Mẹ đừng khóc được không?” Bích vẫn khóc và ngồi im cho Khánh hôn vào cổ, Nam video editor phập nhau với cả cô ả đối tác hôn vào má mình. Phải lấy hết dũng khí thì Bích mới lên tiếng được: – “Thôi buông ra để cho mẹ về.” Bích