Báo thủ anh dũng phịch tả tơi thư ký của bố, Nó hào hứng với cô giáo tưởng tượng của mình. Những gì nó vừa miêu tả chính là cô Nhung, bạn mẹ nó, người mà nó bỗng sực nhớ tới vào lúc này. – Hừm… vậy chắc mình chán lắm khi phải gắng gượng với em thế này. – Bà ấy nói giọng hơi dằn dỗi. – Không, Trẻ trâu kiên cường chịch tơi tả bồ nhí của cha mình đừng nghĩ thế. Chuyện kia qua lâu rồi, cô ấy nghỉ dạy rồi, giáo viên hợp đồng mà. – Nó lái câu chuyện đi để an ủi bà ta. – Thế à… Thế mình nhìn em có đến nỗi nào không? – Bà ta vẫn còn băn khoăn. – Mình vẫn còn đẹp lắm, tôi nói thật lòng đấy. Tôi